Thứ Bảy, tháng 9 29, 2012

Thi Olympic toán lớp 5, 2012 - Vòng 3

Bài 1: Xóa ô trong bảng có giá trị tăng dần

Thứ Bảy, tháng 9 29, 2012

Thi Olympic toán lớp 5, 2012 - Vòng 2

Bài 1: Xóa ô trong bảng có giá trị tăng dần

Thứ Bảy, tháng 9 29, 2012

Thi Olympic toán lớp 5, 2012 - Vòng 1

Bài 1: Xóa ô trong bảng có giá trị tăng dần

Thứ Tư, tháng 9 26, 2012

Bài văn tả cảnh thanh bình của miền quê

Quê tôi là một vùng quê tuyệt đẹp nhưng có lẽ cái làm tôi nhớ nhất vẫn là sự thanh bình ở nơi đây.

Vào buổi sáng sớm , những chú gà trống đứng trên đống rơm trước nhà cất tiếng gáy ò…ó...o…Tiếng gáy như một chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc gọi mọi người thức dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu.

Từ các ngôi nhà , những làn khói bếp bay ra hòa quyện cùng không khí làm cho mọi người có cảm giác ấm cúng. Xa xa, mặt trời từ từ hiện lên sau lũy tre làng tỏa từng tia nắng ấm áp làm sương tan dần. Lúc ấy, tôi thường đưa tay đón lấy từng giọt sương như đón lấy những điều may mắn, tốt đẹp cúa một ngày mới. Sương đã tan dần, con đường làng trở nên nhộn nhịp bởi các bác nông dân đang ra đồng gặt lúa.

Trên cánh đồng, lúa đã chín rộ báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt như trả công cho người nông dân sau bao nhiêu ngày tháng vất vả “dãi nắng dầm sương”. Ánh nắng chiếu rọi làm cánh đồng như một thảm lụa vàng khổng lồ. Đó là cảnh thanh bình giản dị ở quê ngoại em

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 30: Ngôi mộ trắng

Tất cả lớp học bị đình lại, tất cả những kỳ thi đều hoãn lại. Một số học sinh được cha mẹ vội vã đưa đi khỏi trường Hogwarts nội trong vài ngày sau – chị em sinh đôi nhà Patil được đưa đi trước bữa điểm tâm ngay buổi sáng hôm sau cái chết của cụ Dumbledore và Zacharias Smith được ông bố trông ngạo mạn của nó hộ tống từ lâu đài. Seamus Finnigan, ngươic lại, thẳng thừng từ chối đi theo mẹ nó về nhà – họ cãi vã một trận ở Tiền sảnh và cuộc to tiếng được giải quyết khi bà mẹ đồng ý là nó có thể ở lại cho tới xong đám tang. Seamus kể với Harry và Ron là mẹ nó gặp khó khăn trong việc tìm một chỗ ngủ trọ trong làng Hogsmeade, bởi vì các pháp sư và phù thủy đang đổ về ngôi làng đó, chuẩn bị vào viếng cụ Dumbledore lần cuối để tỏ lòng tôn kính.

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 29: Phượng Hoàng than khóc

Lại đây, Harry...”
“Không.”
“Con không ở đây được, Harry... đi, đi nào.”
“Không.”

Nó không muốn rời cụ Dumbledore, nó không muốn di chuyển đi đâu hết. Bàn tay bác Hagrid đặt lên vai nó đang run rẩy. Rồi một giọng khác nói, “Harry, đi thôi.”

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 28: Cuộc đào tẩu của Hoàng tử

Harry cảm thấy như thể nó cũng đang bị quăng lên trời; việc đó đã không xảy ra… nó không thể nào xảy ra được… “Ra khỏi đây, lẹ,” Snape ra lệnh.

Hắn tóm cổ Malfoy nhấc lên và thúc nó đi qua cửa, vượt lên trước bọn còn lại; Greyback và anh em nhà tên mập lùn theo sau, cả hai tên này đang hồng hộc thở đầy phấn khích. Khi chúng biến mất qua cánh cửa, Harry nhận ra nó đã có thể cử động trở lại; cái đang giữ nó tê liệt đứng dựa vào tường lúc này không phải là pháp thuật mà là nỗi kinh hoàng và sững sờ.

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 27: Tháp sét đánh

Khi đã trở lại bầu trời đầy sao, Harry ráng kéo cụ Dumbledore lên chóp tảng đá mòn gần nhất và đỡ cho cụ đứng lên. Ướt lướt thướt và run rẩy, như vẫn mang nguyên khối lượng cụ Dumbledore trên mình, Harry tập trung cao độ hơn bao giờ hết vào đích đến của nó: làng Hogsmeade. Nhắm mắt lại, ráng hết sức nắm chắc cánh tay của cụ Dumbledore, nó dấn tới, bước vào cái cảm giác đè nén kinh khủng ấy.

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 26: Hang động

Harry có thể ngửi thấy mùi muối và nghe được tiếng sóng vỗ ầm ập; một làn gió nhẹ, buốt giá thôi bung tóc nó khi nó nhìn chong chong ra biển ngập ánh trăng và bầu trời phủ đầy sao. Nó đang đứng trên một gờ đá đen lộ thiên, cao vọi, sóng biển nổi bọt và xoáy cuồn cuộn bên dưới. Nó liếc ra sau. Có một vách đá sừng sửng phía sau, đen ngòm, trơ lì, dốc tuột luốt. Mấy tảng đá lớn, cớ như tảng đá mà Harry và cụ Dumbledore đang đứng, trông như đã bong ra khỏi bề mặt vách đá ở một thời điểm nào đó trong quá khứ. Quang cảnh trơ trụi đến khắc nghiệt – biển và vách đá không hề có chút cây cối hay vạt cỏ, hay mảng cát gì xen vào cho dịu mắt.

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 25: Nhà Tiên tri bị nghe trộm

Chuyện Harry Potter đang hẹn hò với Ginny Weasley dường như khiến nhiều người quan tâm, phần đông là các cô gái, vậy mà Harry thấy mình tỉnh bơ một cách mới mẻ và vui vẻ đối với những chuyện ngồi lê đôi mách trong mấy tuần tiếp theo sau đó. Nói cho cùng, thế là đã khá hơn rồi: được thiên hạ bàn tán về cái điều đang làm cho nó hạnh phúc hơn bao giờ hết, còn hơn là bị thiên hạ bàn tán về việc nó can dự vào những cảnh rùng rợn của Pháp thuật Hắc ám.

Thứ Ba, tháng 9 25, 2012

Chương 24: Cắt sâu mãi mãi

Kiệt sức nhưng vui mừng về bài học buổi tối của nó, Harry kể cho Hermione và Ron nghe trong lớp học Bùa Chú vào sáng hôm sau về tất cả những gì đã xảy ra (lần đầu tiên nó ếm bùa Bịt Tai lên những đứa ngồi gần tụi nó). Cả Hermione và Ron đều có ấn tượng thoả thuê về cái cách mà Harry đã dụ khị để lấy được ký ức của giáo sư Slughorn và cực kỳ khiếp sợ khi Harry kể cho tụi nó nghe về Trường Sinh Linh Giá của Voldemort và lời hứa của cụ Dumbledore là sẽ đem Harry đi cùng nếu cụ tìm ra được một Trường Sinh Linh Giá nữa.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 23: Những trường sinh linh giá

Harry cảm giác được Phúc lạc dược mất dần hiệu lực khi nó rón rén trở về tòa lâu đài. Cửa trước vẫn không khóa, nhưng ở tầng ba nó gặp con ma Peeves và suýt bị phát hiện nếu không kịp biến vô một ngõ tát kế bên. Khi nó lên đến chỗ bức chân dung Bà béo và cởi Áo khoác tàng hình ra, nó không ngạc nhiên lắm khi thấy Bà béo ở trong trạng thái hết sức bất hợp tác.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 22: Sau tang lễ

Những khoảnh trời màu xanh rực rỡ đã bắt đầu hiện ra bên trên những tháp canh của tòa lâu đài, nhưng những dấu hiệu của mùa hè sắp đến này không làm tâm trạng Harry khá hơn. Nó cứ gặp trục trặc hoài, cả trong cố gắng tìm hiểu xem Malfoy đang làm gì, cả trong nỗ lực gợi chuyện với thầy Slughorn để may ra bằng cách nào đó dụ dỗ được thầy trao cho cái ký ức mà hình như thầy đã chôn sâu mấy chục năm trời.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 21: Phòng bất khả tri

Harry suy nghĩ nát óc nguyên một tuần lễ sau đó để tìm ra cách thuyết phục được Thầy Slughorn giao bản ký ức thật, nhưng đầu óc nó vẫn chẳng nảy ra cái gì đáng được coi là sáng kiến cả, nên nó đành phải làm cái mà dạo này nó làm hơi thường xuyên mỗi khi không biết phải làm sao, ấy là: nghiền ngẫm cuốn sách Độc dược, hy vọng Hoàng tử nguệch ngoạc điều gì đó có ích bên lề sách, như chàng đã làm bao phen trước đó.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 20: Thỉnh cầu của chúa tể Voldermort

Việc đầu tiên xảy ra vào sáng hôm sau là Harry và Ron rời khỏi bệnh thất, sức khỏe hoàn toàn bình phục nhờ sự chăm sóc của bà Pomfrey và giờ đây chúng có thể thưởng thức những ích lợi của việc bị đấm ngã chổng kềnh và bị đầu độc suýt chết, trong đó có cái lợi lớn nhất là giờ đây Hermione đã trở lại bạn bè với Ron như xưa. Hermione thậm chí còn cặp kè tụi nó xuống phòng ăn điểm tâm, đem theo cái tin Gin đã cãi nhau một trận với Dean. Cái gã đang lờ đờ ngủ trong ngực Harry bỗng nhiên ngóc đầu dậy, hít hửi không khí tràn trề hy vọng.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 19: Gia tinh bám đuôi

Vậy, tóm lại, đây không phải là một trong những sinh nhật khá khẩm gì hơn của Ron hả?” Fred nói.
Lúc đó trời đã tối; bệnh thất yên tĩnh, cửa sổ được kéo màn kín, đèn đuốc thắp sáng. Giường của Ron là cái duy nhất có người nằm. Harry, Hermione và Ginny đang ngồi chung quanh; chúng đã chầu chực đợi chờ bên ngoài cánh cửa đôi suốt cả ngày trời, tìm cách nhìn vào bên trong mỗi khi có người ra vào. Bà Pomfrey chỉ cho chúng vòa thăm từ tám giờ trở đi. Fred và George đến vào lúc tám giờ mười.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 18: Những bất ngờ sinh nhật

Hôm sau Harry đem nhiệm vụ mà cụ Dumbledore giao cho nó tâm sự với cả Ron và Hermione, nhưng với từng đứa riêng lẻ, bởi vì ở đâu có mặt Ron thì Hermione chỉ ở lại đó đủ thời gian để ném cho một cái nhìn khinh bỉ rồi bỏ đi. Ron thì cho rằng Harry chẳng có vẻ gì sẽ gặp rắc rối với Thầy Slughorn cả.

“Ổng khoái bồ,” nó nói trong bữa điểm tâm, vừa vung vẩy một nĩa đầy trứng chiên. “Ổng sẽ không từ chối bồ điều gì đâu, đúng chưa? Hoàng tử độc dược nhỏ bé của ổng mà. Chỉ cần nán lại sau buổi học và đề nghị.”

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 17: Một ký ức bị nhiễu

Sau Tết Dương lịch vài ngày, vào một buổi xế chiều, Harry, Ron và Ginny đứng thành hàng bên cạnh lò sưởi trong nhà bếp để trở về trường Hogwarts. Bộ đã sắp xếp tuyến vận-hành-một-lần này kết nối với mạng chuyên chở Floo để đưa học sinh về trường nhanh chóng và an toàn. Chỉ có bà Weasley tiễn đưa tụi nó, bởi vì ông Weasley, Fred, George, Bill và Fleur đều đã đi làm. Bà Weasley sụt sịt khóc ngay khi bắt đầu chia tay. Phải công nhận rằng gần đây hở ra là bà khóc; từ bữa Percy đùng đùng bỏ ra khỏi nhà vào ngày Giáng sinh với đôi kính dính tèm lem vụn củ cải nghiền (thành tích mà Fred, George và Ginny đều giành), bà Weasley cứ sụt sịt miết, khóc rồi nín, nín rồi khóc.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 16: Một mùa Giáng sinh giá buốt

Vậy là Thầy Snape đề nghị giúp đỡ nó? Có chắc là ổng đòi giúp nó không?
“Nếu bồ hỏi câu đó thêm một lần nữa,” Harry nói, “mình sẽ ịn mụt măng này vô...”

“Mình chỉ hỏi lại cho chắc!” Ron nói. Tụi nó đang đứng một mình bên cái chậu trong nhà bếp ở trang trại Hang Sóc gọt măng cho bà Weasley. Tuyết đang bay lơ lửng bên ngoài khung cửa sổ trước mặt tụi nó.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 15: Phép thề bất khả bội

Một lần nữa tuyết lại bay xoáy vào những cửa sổ bám đầy băng giá; Lễ Giáng sinh đến nhanh. Bác Hagrid đã một mình vác cả mười hai cây thông Giáng sinh vào Đại sảnh đường; những chuỗi kim tuyến và giấy hoa trang trí đã được treo quấn quít quanh lan can các cầu thang; những cây nến mãi mãi không tắt tỏa ánh sáng từ bên trong những chiếc nón sắt của những bộ áo giáp, và từng chùm dây tầm gởi treo lủng lẳng cách từng khoảng đều dọc những hành lang. Tụi con gái có xu hướng tụ tập thành đám đông bên dưới những chùm cây tầm gửi mỗi khi Harry đi ngang qua, điều này gây tắc nghẽn các hành lang; nhưng may thay những cuộc đi rong buổi tối thường xuyên của Harry đã giúp nó có một kiến thức phi thường về những ngõ ngách bí mật trong tòa lâu đài, nhờ vậy nó thường không mấy khó khăn chọn được những lối đi không có dây tầm gửi để đi lại giữa các lớp học.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 14: Phúc lạc dược

Harry có lớp Dược thảo học vào tiết đầu buổi sáng hôm sau. Trong bữa điểm tâm nó đã không thể kể cho Ron và Hermione nghe về buổi học tối hôm trước với thầy Dumbledore vì sợ bị nghe lén, nhưng bù lại nó cung cấp đầy đủ chi tiết cho tụi kia khi cả bọn băng qua mảnh vườn rau đến khu nhà lồng kiếng. Ngọn gió tàn khốc hồi cuối tuần rốt cuộc đã lịn đi; màn sương mù kỳ lạ lại trùm lên cảnh vật, và tụi nó mất nhiều thời gian hơn bình thường mới tìm ra được đúng căn nhà kiếng.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 13: Riddle bí ẩn

Kattie được chuyển qua bệnh viện Thánh Mungo chuyên Điều trị thương tích và Bệnh tật pháp thuật vào ngày hôm sau, vào lúc đó thì tin cô bé bị ếm ma thuật đã lan ra khắp trường, mặc dù chi tiết khá rối rắm và ngoại trừ Harry, Ron, Hermione, Leanne, có vẻ không ai biết rằng bản thân Katie không phải là mục tiêu được nhắm tới.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 12: Bạc và Ngọc

Cụ Dumbledore đang ở đâu và cụ đang làm gì? Harry chỉ thoáng thấy thầy hiệu trưởng có vài lần trong mấy tuần lễ sau đó. Cụ hiếm khi xuất hiện trong những bữa ăn, và Harry chắc chắn Hermione đúng khi cho rằng cụ đã rời khỏi trường nhiều lần liên tiếp và mỗi lần kéo dài trong nhiều ngày. Có phải cụ Dumbledore đã quên những buổi học mà cụ dự định dạy riêng Harry? Cụ Dumbledore đã nói rằng những buổi học ấy sẽ đưa tới điều gì đó liên quan tới lời tiên tri; Harry khi ấy đã cảm thấy được bảo bọc, được an ủi... và giờ đây nó cảm thấy hơi bị bỏ rơi.

Thứ Hai, tháng 9 24, 2012

Chương 11: Trợ thủ Hermione

Như Hermione đã tiên đoán, những tiết trống của năm thứ sáu không phải là những giờ xả hơi sung sướng như Ron tưởng, mà là thời gian để gồng mình làm cho kịp cả núi bài tập mà tụi nó bị giao về nhà làm. Tụi nó không chỉ học như thể ngày nào cũng có tiết kiểm tra, mà chính những buổi học cũng trở nên căng thẳng hơn trước. Harry hầu như không hiểu tới một nửa những gì giáo sư McGonagall nói với tụi nó vào những ngày này; ngay cả Hermione cũng phải một hai lần xin cô nhắc lại lời hướng dẫn. Khó tin nhưng có thật, và khiến Hermione thêm ấm ức, ấy là môn Độc dược đã trở thành môn Harry học giỏi nhất, nhờ vị Hoàng Tử lai.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 10: Ngôi nhà của Gaunt

Trong những buổi học được tiếp theo trong tuần, Harry tiếp tục làm theo những hướng dẫn của vị Hoàng Tử lai ở chỗ nào chúng được ghi khác với hướng dẫn trong sách của Libatius Borage, với kết quả là đến buổi học thứ tư Thầy Slughorn đã hết sức khoái cái khả năng của Harry, nói rằng thầy hiếm khi được dạy học trò nào tài năng như vậy. Cả Ron lẫn Hermione đều không vui lắm về chuyện này. Mặc dù Harry đã đề nghị xài chung cuốn sách với hai đứa nó, nhưng Ron gặp nhiều khó khăn hơn Harry trong việc giải đoán chữ viết tay, mà nó không thể cứ bảo Harry đọc to lên giùm, nếu không muốn bị nghi ngờ. Trong khi đó, Hermione vẫn kiên quyết cày bừa với cái mà cô nàng gọi là hướng dẫn “chính qui”, nhưng càng lúc cô nàng càng tỏ ra nóng nảy khi những hướng dẫn chính quy này đưa tới kết quả tồi tệ hơn hướng dẫn của Hoàng tử.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 09: Hoàng tử lai

Harry và Ron gặp lại Hermione trong phòng sinh hoạt chung trước bữa điểm tâm vào sáng hôm sau. Hy vọng kiếm được sự ủng hộ cho giả thuyết của mình, Harry kể ngay cho Hermione những gì nó đã nghe lóm Malfoy nói trên tàu tốc hành Hogwarts.
Nhưng trước khi Hermione có thể nói điều gì thì Ron đã xen vào: “Chẳng qua nó chỉ khoe mẽ với Parkinson thôi, đúng không?”

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 08: Thầy Snape đắc thắng

Harry không thể nhúc nhích một cơ bắp nào cả. Nó cứ nằm đó, bên dưới tấm Áo khoác tàng hình, cảm thấy máu từ mũi chảy ra, nóng và ướt, loang khắp mặt. Nó lắng nghe tiếng người nói và tiếng bước chân bên kia hành lang. Ý nghĩ ngay tức thì của nó là ai đó chắc chắn sẽ kiểm tra các toa tàu trước khi đoàn tàu lại khởi hành. Nhưng cũng ngay sau đó nó nản lòng nhận ra rằng cho dù có ai đó nhìn vào toa, họ cũng không thể nhìn thấy hay nghe thấy nó. Niềm hy vọng lớn nhất của nó là ai đó sẽ bước vào toa và đạp phải nó. Harry chưa bao giờ ghét Malfoy hơn cái lúc nó nằm cứng đơ ở đó, giống như một con rùa ngu xuẩn bị lật ngửa trên cái mai của mình, máu nhểu vào miệng há hốc đến phát lợm. Nó đã tự dẫn xác vào một tình huống ngu hết chỗ nói... Và giờ đây những bước chân cuối cùng đang xa dần; mọi người đang kéo lê hành lý trên sân ga tối om phía bên ngoài; nó có thể nghe thấy những tiếng rương cạ mặt đường ràn rạt và tiếng người chuyện trò bép xép ỏm tỏi.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 07: Câu lạc bộ Slug

Harry dành khá nhiều thì giờ của tuần lễ cuối kỳ nghỉ hè để nghiền ngẫm ý nghĩa hành vi của Malfoy ở hẻm Knockturn. Điều khiến nó bực mình nhất là cái vẻ mãn nguyện trên gương mặt Malfoy khi thằng này bước ra khỏi cửa hàng. Không có gì làm cho Malfoy vui đến thế lại có thể là tin lành. Tuy nhiên Harry hơi lấy làm buồn lòng rằng cả Ron lẫn Hermione đều dường như không được tò mò như nó về hoạt động của Malfoy; hay ít nhất là sau vài ngày tụi kia có vẻ đã phát chán bàn bạc về chuyện đó.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 06: Khúc ngoặt của Draco

Harry vẫn ở lại trong khuôn khổ khu vườn của Hang Sóc suốt vài tuần lễ kế tiếp. Nó dành hầu hết ngày giờ để chơi bóng Quidditch hai-người-một-đội trong vườn cây ăn trái của gia đình Weasley (nó và Hermione đấu với Ron và Ginny; Hermione thì dở khiếp còn Ginny thì chơi giỏi, cho nên tụi nó cân sức cũng khá hợp lý), và buổi tối nó ăn tới ba phần bất cứ món gì bà Weasley dọn ra trước mặt.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 05: Hơi bị nhớt

Harry và cụ Dumbledore tiến đến gần cửa sau của Hang Sóc, chung quanh vương vãi những thứ đồ vứt đi thân quen như ủng cũ và vạc rỉ; Từ đây Harry có thể nghe tiếng những con gà mái ngái ngủ cục cục vọng lại từ chuồng gà ở xa xa. Cụ Dumbledore gõ cửa ba lần và Harry thấy có một chuyển động thình lình bên trong cửa sổ nhà bếp. Một giọng lo lắng vang lên mà Harry nhận ra ngay là giọng của bà Weasley:

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 04: Horace Slughorn

Bất chấp cái việc Harry đã giành hết từng giây phút không ngủ trong mấy ngày qua hy vọng một cách tha thiết rằng cụ Dumbledore sẽ đến đón mình đi thực sự, nó vẫn cảm thấy lúng túng lộ liễu khi hai thầy trò ra tới đường Privet Drive. Trước giờ nó chưa từng trải qua một cuộc chuyện trò thực sự nào với thầy hiệu trưởng ở bên ngoài khuôn viên trường Hogwarts; giữa hai người luôn có một cái bàn làm việc. Ký ức về cuộc gặp gỡ mặt-đối-mặt vừa qua giữa hai người lại cứ hay trỗi dậy, và chuyện đó càng làm Harry bối rối thêm; nó đã la thét hơi nhiều trong dịp đó, ấy là không kể nó đã thi thố hết tài năng để làm tan tành nhiều món đồ đạc được cụ Dumbledore tưng tiu nhất.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 03: Sẽ và không

Harry Potter đang ngáy như sấm. Nó đã ngồi lì suốt bốn tiếng đồng hồ trong một cái ghế đặt cạnh cửa sổ phòng ngủ, đăm đăm ngó ra đường phố đang tối dần, và rốt cuộc lăn đùng ra ngủ, vẫn áp một bên mặt lên lớp kính cửa sổ lạnh, cặp mắt kính của nó bị lệch đi, và miệng thì há rộng. Hơi thở của nó để lại một vết mờ mờ ẩm ẩm trên tấm kính cửa sổ sáng lóe màu vàng cam của ngọn đèn đường bên ngoài, và ánh sáng nhân tạo này đã làm tiêu hết màu sắc trên gương mặt nó, khiến cho gương mặt bên dưới mái tóc đen bù xù ấy trông có vẻ ma quái.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 02: Đường Bàn xoay

Làn sương mù lạnh lẽo ép vô cửa sổ văn phòng ông Thủ tướng đã lãng đãng trôi xa cách đó vài dặm đến một dòng sông bẩn thỉu uốn éo chảy giữa đôi bờ tràn ngập rác rưởi đổ bừa. Một cột ống khói khổng lồ, tàn tích của một nhà máy không còn hoạt động nữa, chọc lên trời, trông như một cía bóng lờ mờ và xíu quẩy. Chẳng có âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng rì rào của dòng nước đen, và chẳng có dấu hiệu nào của sự sống ngoại trừ một con cáo ốm lòi xương đã lén lút mò xuống bờ sông để hít hửi trong hy vọng tràn trề tìm ra được mấy miếng bao bì gói cá và khoai tây chiên vứt lẫn trong đám cỏ cao.

Chủ Nhật, tháng 9 23, 2012

Chương 01: Ông Thủ Tướng kia

Đã gần nửa đêm và ông Thủ tướng đang ở một mình trong văn phòng, đọc một cái biên bản dài lòng thòng cứ trôi tuồn tuột khỏi đầu óc ông mà không để lại đằng sau một tí xíu vết tích ý nghĩa. Ông đang đợi cú điện thoại của ông Tổng thống ở một nước rất xa, và vừa tự hỏi chừng nào thì cái ông chết tiệt ấy sẽ gọi, vừa cố gắng đàn áp cái ký ức khó chịu về những chuyện đã xảy ra trong một tuần lễ khó khăn, mệt mỏi và dài lê thê vừa qua, nên chẳng còn chỗ đâu trong đầu để chứa thêm cái gì khác nữa.

Thứ Bảy, tháng 9 22, 2012

Huyền thoại về những giống vật phiên lưu (tt)

Như vậy, thì cũng có khả năng loài chim biết sử dụng cả những mốc định vị trên trời, cần phải có đồng hồ đếm giây và kính lục phân, Xong, căn cứ vào số đo, còn phải tính toán khá phức tạp theo các bảng tính chuyên dụng, và tìm số hiệu chỉnh theo vị trí của những ngôi sao sáng nhất.

Đối với loài chim, không có kính lục phân, nhưng đồng hồ chính xác thì đã có sẵn trong cơ thể. Điều kỳ lạ, là chúng có thể vượt xa con người về trình độ tính toán, nếu như chỉ với những số đo ước lượng như thế, chúng cũng định được vị trí chính xác.

Thứ Bảy, tháng 9 22, 2012

Huyền thoại về những giống vật phiên lưu (tt)

Trước đây, người ta thường giải thích một cách đơn giản: khả năng định hướng của loài vật là do bản năng. Bản năng đã giúp cho con ong, cái kiến tìm đường về tổ; đã chỉ dẫn cho những đàn chim di cư tìm về nơi ấm áp hơn; đã xui khiến những con cá chình lập lại cuộc hành trình của tổ tiên chúng, v.v…

Nhưng hoàn toàn sai lầm. Bản năng đâu có giải thích được những trường hợp mà hành trình hoàn toàn chưa biết?

Thứ Bảy, tháng 9 22, 2012

Huyền thoại về những giống vật phiên lưu

Chuyện xảy ra vào mùa xuân năm 1961… Đêm đã khuya, bỗng chuông điện thoại reo vang trong phòng trực ban của Viện Nghiên cứu Hạt nhân Hamen (Anh). Thông báo được lập tức chuyển cho giám đốc kỹ thuật của Viện. Chỉ vài phút saum cả Việc đã nhộn nhịp như có báo động. Một đoàn xe chuyên dùng, lao vút đi trong đêm, tìm đến biệt thự của nhà côn trùng học Kétven. Nguyên nhân của cuộc động viên hối hả ấy là những chú bướm đang bâu kín khu vườn của biệt thự, và không hiểu vì sao, đã khiến cho độ phóng xạ Bêta và Gama tại chỗ tăng vọt hẳn lên.

Thứ Sáu, tháng 9 21, 2012

Chinh phục lòng đất (tt)

Tiếp tục cuộc hành trình xa hơn khỏi lớp Sial, ta tới vùng gọi là “lớp bao” bọc quanh nhân trái đất giống như cùi bưởi bọc quanh múi bưởi vậy. Bao này dày tới 2.900 kilômét. Điều đặc biệt ở đây là áp suất rất lớn, nhiệt độ rất cao. Ở giới hanj dưới của lớp bao, nhiệt độ tới 2.000 – 2.8000C và áp suất 1,4 triệu kilôgam trên mỗi m2 (gấp 1,4 triệu lần áp suất trên mặt đất). Trong tình trạng ấy, hiển nhiên không còn gì giữ được nguyên dạng: đá quặng bị nóng chảy thảnh một thứ keo đặc sệt.

Thứ Sáu, tháng 9 21, 2012

Chinh phục lòng đất

Thám hiểm lòng đất đã là điều hấp dẫn đối với con người từ những thủa xa xưa. Vì trước mắt họ, trong xứ sở bí mật mà họ không có cách gì lọt vào được, đang từng giờ từng phút diễn ra bao chuyện thần kỳ: Vì sao có những con sông đã bắt nguồn từ lòng đất? Vì sao bỗng dưng đất chuyển mình? Từ đâu sinh ra núi lửa, phun ra những dòng suối nóng bỏng thiêu cháy cả rừng cây, đồng ruộng? Và đôi khi, lòng đất cũng hé mở cho họ cả những kho vàng bạc châu báu hầu như vô tận, cung cấp cho họ sắt, thiếc, đồng, chì và cả chất đốt…

Thứ Sáu, tháng 9 21, 2012

Những chuyện thần thoại ở lục địa xanh (tt)

Cái chết bí ẩn của Phác, một thời gian dài không được giải thích. Mười năm sau, mới lại có người nối tiếp bước đi của nhà thám hiểm đã hy sinh. Lần này, ở Maiami, người Mỹ Hốp Rút lập nên một kỷ lục mới. Ông lặn xuống một cách thận trọng tới độ sâu 133 mét, ngứng lại báo hiệu lên cho các bạn thành tích của mình. Nhưng khi tiếp tục thí nghiệm thì tín hiệu lại im bặt … Người ta không tìm thấy cả xác của Hốp Rút nữa…

Thứ Sáu, tháng 9 21, 2012

Những chuyện thần thoại ở lục địa xanh

"Lục địa xanh !" Cái tên thơ mộng ấy đã được các nhà bác học đặt cho vùng đất rộng tới 3 phần tư địa cầu đang phủ kín bởi các đại dương. Một màu xanh đậm tự nhiên từ những thời xa xưa đã che giấu bao điều bí mật trước những cặp mắt thèm muốn của con người.

Thật vậy, miền trái đất mênh mông 361 triệu kilômét vuông chứa đựng 1,4 tỉ kilômét khối nước ấy là cả một thế giới giàu có, kỳ lạ. 

Thứ Năm, tháng 9 20, 2012

Bài tập toán nâng cao lớp 5 - Phần 2

Bài 21: Hai số tự nhiên A và B, biết A < B và hai số có chung những đặc điểm sau:
- Là số có 2 chữ số.
- Hai chữ số trong mỗi số giống nhau.
- Không chia hết cho 2; 3 và 5.
a) Tìm 2 số đó.
b) Tổng của 2 số đó chia hết cho số tự nhiên nào?
Bài giải:
a) Vì A và B đều không chia hết cho 2 và 5 nên A và B chỉ có thể có tận cùng là 1 ; 3 ; 7 ; 9. Vì 3 + 3 = 6 và 9 + 9 = 18 là 2 số chia hết cho 3 nên loại trừ số 33 và 99. A < B nên A = 11 và B = 77.
b) Tổng của hai số đó là: 11 + 77 = 88. Ta có:
88 = 1 x 88 = 2 x 44 = 4 x 22 = 8 x 11.
Vậy tổng 2 số chia hết cho các số : 1 ; 2 ; 4 ; 8 ; 11 ; 22 ; 44 ; 88.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Những thiên tài kiến trúc đang còn ẩn danh (tt)

Nhưng khi bơm hơi, áp suất hơi làm căng các ngăn chứa, tạo cho chũng một sức chịu tải khá lớn. Việc “xây dựng” một vòm mái lớn có thể làm sân vận động, kho chứa hàng, hội chợ triển lãm hay sân khấu hội diễn, v.v… chỉ thực hiện trong vài chục phút, tốn kém không đáng kể so với xây dượng một nhà tạm bằng những vật liệu thông thường. Và khi nhiệm vụ đã xong, chỉ cần tháo hơi, “khung” nhà có thể xếp lại, dành cho một lần khác.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Những thiên tài kiến trúc đang còn ẩn danh

Truyền thuyết kể rằng: Khi An Dương Vương xây thành Cổ Loa, thường bị yêu quái hiện ra quấy nhiễu. Cứ ngày xây thì đêm lại đổ. Không biết làm cách nào nhà vua phải cầu cứu đến một vị thần. Thần hiện ra, ban cho một phép lạ trấn áp yêu ma. Từ đó, mới được yên…

Sự thật, chắc đã không hề có một vị thần nào trợ giúp được cho nhà vua trong công việc xây dựng đầy khó khăn kia. Cần nhớ rằng với hiểu biết về kỹ thuật xây dựng thời đó, con người còn chưa vượt quá được loài vật là bao nhiêu. Chẳng hạn, những căn nhà đắp bằng đất của họ có lẽ còn kém tiện nghi hơn cả các hang động sẵn có. Vật liệu xây dựng của họ chẳng có gì khác ngoài đất, đá, thân gỗ, lá cây… Và mọi việc vận chuyển xây dựng hoàn toàn dựa vào sức người với một vài công cụ thô sơ… Trong hoàn cảnh đó, đắp dựng một tòa thành cao và vững vàng, để nhiều người có thể lên xuống được, trâu ngựa có thể đi lại được, và trong chiến trận ngăn chặn được sự công phá của quân dịch, v.v…quả là một việc phi thường. Cho nên không phải vì yêu quái quấy nhiễu, mà vì thiếu những hiểu biết về kỹ thuật xây dựng, ý đồ không thực hiện được.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Chuyện thần thoại trong chiếc lá (tt)

Ta biết rằng, sự thiêu đốt các chất hữu cơ trong cơ thể diễn ra theo phản ứng.

CH2O - O2 → CO2 + H2O +112 kilôcalo.

Như vậy, thì trong lá cây phản ứng đã diễn ra theo chiều ngược lại. Cây xanh là bộ máy thiên nhiên kỳ diệu, thu lấy 112 kilôcalo trong ánh nắng mặt trời và sử dụng năng lượng đó để tạo thành phản ứng chuyển hóa vật chất.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Chuyện thần thoại trong chiếc lá

Trong câu chuyện thú vị của Suyphtơ “Cuộc phiêu lưu của Guylive vào xứ Lilipút”, hẳn bạn đọc không quên hình ảnh ngộ nghĩnh của nhà bác học Iragađô. Ông già đầy tham vọng này tốn công loay hoay trong không biết bao nhiêu năm trời để đạt tới một mục đích: tìm cách trích lấy ánh nắng mặt trời dự trữ trong một quả dưa chuột.

Tất nhiên, ông ta sẽ không bao giờ thành đạt được điều mơ ước. Vì lẽ ra, ông phải hiểu rằng vấn đề không phải ở quả dưa chuột, mà phải bắt đầu từ… những chiếc lá.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Từ truyền thuyết về viên ngọc dã tràng (tt)

Bước sang lãnh vực các loài có vú, tiếng nói có một đặc điểm khác: theo các kết quả khảo cứu ở loài khỉ, người ta thấy các tín hiệu âm thanh được phát ra theo một mật mã xác định, mật mã này có thể giải bằng phương pháp điều khiển học. Giáo sư Giukin đã sử dụng nhiều phương tiện hiện đại vào việc nghiên cứu các loài khỉ khác nhau, trong những hoàn cảnh sống khác nhau, cho biết rằng bộ máy âm thanh của khỉ khác nhiều với người.

Thứ Tư, tháng 9 19, 2012

Từ truyền thuyết về viên ngọc dã tràng

Sự tích Dã Tràng kể về một anh chàng may mắn nhờ cứu sống được con vua Thủy, nên được ông này đền ơn bằng một viên ngọc quý, ngậm trong miệng có thể nghe hiểu hết mọi tiếng nói muôn loài. Từ đó, bắt đầu một cuộc phiêu lưu kỳ thú.

Nhờ hiểu biết tiếng nói của muôn loài, anh ta trở thành thông thái, anh hiểu hết mọi việc xảy ra đây đó. Anh ta có thể tiên đoán những điều sẽ tới, nhờ dựa vào linh cảm các loài vật Anh ta có tài nhìn cả vào lòng đấy, phát hiện những kho tàng quý giá.

Thứ Ba, tháng 9 18, 2012

Tự nhiên! Người thầy muôn thuở

Các bạn hãy thử hình dung cuộc sống của tổ tiên ta hàng ngàn năm về trước, khi mới bắt đầu lịch sử tiến hóa. Lúc đó còn chưa có những hiểu biết sơ lược nhất về địa lý, vật lý, hóa học hay toán học như bây giờ chúng ta được học ngay từ khi bước vào ngưỡng cửa nhà trường. Nhưng thực tế hằng ngày lại đầy rẫy những thử thách đối với con người nhỏ bé. Họ không chạy nhanh được như con thú, không bay được lên trời như con chim, không lặn sâu dưới nước được như cá…

Thứ Ba, tháng 9 18, 2012

Đi tìm Chiếc Chìa Khóa Của Sự Thông Thái (tt)

Cho đến năm 1903… Một hành khách vô ý thức trên con tàu Pinh Guynh nghịch bắn vào Giếch bằng súng.

Con vật sợ hãi lặn mất. Thủy đoàn tức giận đòi hành tội người khách, vứt người đó xuống biển để tạ lỗi cùng chú Giếch, khiến cho viên chỉ huy phải cố gắng mới giàn xếp được. Nhưng sau đó suốt hai tuần lễ, Giếch không hề xuất hiện một lần nào. Chính phủ Oenlingtơn phải ban hành một đạo luật đặt Giếch dưới sự bảo vệ của nhà nước. Từ đó, Giếch mới tái hiện trở lại, làm nhiệm vụ chuyên cần như xưa. Nhưng một lần, chính con tàu Pinh Guynh kia quay trở lại, thì Giếch từ chối không chịu dẫn đường cho nữa. Con tau đắm vì va phải đá ngầm ngay trong lần đó… và cũng là con tàu duy nhất bị nạn.

Thứ Ba, tháng 9 18, 2012

Đi tìm Chiếc Chìa Khóa Của Sự Thông Thái (tt)

Ở Nam Mỹ, có một giống chim mà tên địa phương gọi là Goacharo. Cuộc sống của chúng, dưới mắt loài người, diễn ra rất buồn tẻ trong những hang sâu tăm tối không ánh mặt trời. Nhưng… hoàn toàn không phải thế. Chúng không nhìn mọi vật bằng ánh mặt trời mà bằng những âm thanh cao tần phát ra dưới dạng những tín hiệu ngắn.
  ABOUT ME
→ Xin chào! Tôi là Nguyễn Trương Minh Khuê, học sinh lớp 5C, năm học 2012-2013, trường Tiểu học Sông Cầu!
  CẢNH ĐẸP SÔNG CẦU
  LƯỢT XEM
  VUI CƯỜI
Support : Home | Môn Toán | Tiếng Anh | Môn Văn | Hình ảnh | Kiến thức | Đọc sách | Giải trí
Copyright © 2012. Góc học tập của Khuê - All Rights Reserved
Template Simple_ Powered by Blogger
Proudly powered by rockfan
Xem tốt nhất bằng trình duyệt Mozilla Firefox